NỖI LÒNG
Thơ: Phạm Thanh Dương
Ngồi buồn gieo mấy vần thơ
Chao nghiêng theo gió mộng mơ thả hồn
Nhớ ai môi ướt nụ hôn
Nhớ ai khắc khoải vùi chôn tình nồng.
Nhớ làn da trắng, má hồng
Hỏi người còn nhớ ta không tháng ngày
Ai làm lạnh trái tim gầy
Để tình rơi rụng, đong đầy tháng năm.
Đời ta như thể con tằm
Nhả tơ vàng óng toàn tâm dệt tình
Để rồi nhận lấy vào mình
Trái tim rách nát phù sinh lạc loài.
Bốn mùa vẫn nhớ thương hoài
Khắc sâu dòng chữ trọn đời không quên.
Buổi trưa buồn, không ngủ _ lăng le viết thơ tình _ gửi về nơi xa ấy _ người Anh yêu mến nhiều. Hoạ thơ anh cho vui nhé
Thơ rất hay nha em !
Cảm ơn chị đã động viên.
Thơ hay lắm huynh ơi nhớ ai mà buồn thể Hỉnh ảnh dẹp chúc vv hp may mắn và thành công trong mọi việc nhé
Hay quá a
Thơ hay quá!
Hay thế!
Thơ hay quá anh ạ!
Hjj… Ta ngồi hong lại mơ xưa Biết bao nhiêu nhớ cho vừa hỡi anh?..
Thơ hay
Cảm ơn anh rất nhiều
HOA HƯỚNG DƯƠNG..RẤT HAY BẠN Ạcảm ơn bạn
Cảm ơn anh trai rất nhiều
Hì A ngồi như tổng thống nhỉ. Thơ hay nổi nhớ xen lẫn nổi buồn man mát… Em chúc A lúc nào cũng vui vẻ lạc quan yêu đời… Sống là phải vui vẻ. Để đời thêm ý nghĩa.. Hj
Cảm ơn em rất nhiều
Tho rat hay
Bài thơ hay lắm huynh ơi muội chúc huynh luôn mạnh khoẻ hạnh phúc
Rất hay
Hay lắm Anh rất tuyệt vời
Hay wa anh. Chúc anh bt vv